[NOVEL] Ebony Castle Chap 23

Khi định xoay người nằm sấp như thường lệ, một bàn tay đặt lên lưng trần của cậu. Cơ thể cậu bất giác căng cứng. Chỉ cần bàn tay ấy chạm vào, cơ thể đã giật nảy lên, suýt nữa thì bàn tay kia trượt xuống tận phần bên dưới. Eden rùng mình, cảm nhận từng cơn lạnh chạy dọc sống lưng, và cậu vội vàng kéo chăn phủ lên người như muốn che đi. Khi ngước mắt nhìn lên, cậu thấy Tristan không nhìn vào mặt mình mà ánh mắt lại hướng đến giữa hai đùi đang khép chặt.

"Ừm."

Tristan thở ra một hơi nhẹ qua đôi môi mím chặt, tựa như đang nghĩ gì đó. Anh đưa tay ra phía sau, tắt đèn bàn và điều chỉnh công tắc đèn tường. Đèn chùm sáng rực lên, làm mọi vật trong căn phòng đều hiện rõ mồn một.

"Ngồi xuống và dạng chân ra trước mặt tôi."

Câu nói khiến Eden ngỡ rằng mình phải xoay người quay lưng lại, nên cậu lúng túng quay người. Nhưng ngay lập tức, một bàn tay đặt lên vai ngăn cản.

"Quay lại đây, nhìn về phía tôi."

"...Nhưng mà..."

"Chúng ta không thể quan hệ theo kiểu truyền thống mãi được. Có thể cậu không thấy vấn đề gì, nhưng với tôi thì như vậy quá đơn điệu và không thể làm tôi hài lòng. Thành thật mà nói, tôi thấy hơi nhàm chán."

Những lời lẽ phát ra từ giọng nói trầm ấm, sang trọng của Tristan khiến Eden bàng hoàng, không dám tin rằng anh thực sự có ý như vậy. Cậu chớp mắt trong cơn sửng sốt, trái tim đập nhanh hơn gấp đôi lúc trước.

Tristan nắm lấy cổ chân của Eden, nhẹ nhàng nhưng đủ để truyền tải ý muốn thúc giục mà không cưỡng ép.

"Chẳng phải cậu đã nói muốn trở thành một bạn tình giỏi trên giường hay sao?"

Đôi mắt xám của anh lạnh lẽo.

"Tristan, khoan đã..."

Eden lùi lại, dịch đến tận mép giường để giữ khoảng cách. Tristan buông tay, không nói gì thêm và để cậu tự do.

Eden lặp lại những lời anh vừa nói trong đầu rồi lắc đầu.

"Tôi không muốn cho anh xem."

"Vậy sao?"

"Nếu anh nhìn kỹ, có lẽ anh sẽ không bao giờ muốn quan hệ với tôi nữa..."

Ký ức rõ ràng về ngày đầu tiên, khi Tristan yêu cầu cậu nằm sấp và nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng, vẫn hiện lên trong tâm trí Eden. Lời của cậu khiến Tristan mỉm cười nhạt.

"Quyết định là ở cậu, nhưng tìm ra cách để làm tôi hài lòng thì có lợi cho cậu hơn đấy."

Giọng điệu mềm mỏng, nhưng ý tứ lại mang tính cảnh báo rõ rệt: anh có thể chán cậu và bỏ đi bất cứ lúc nào.

Eden hít sâu một hơi, từ từ mở hai chân ra khi vẫn ngồi trên giường. Cậu cúi đầu, tránh ánh mắt của Tristan, để khỏi phải nhìn thấy ánh sáng chói lọi chiếu rõ ràng vào nơi nhạy cảm của mình.

Không gian rơi vào im lặng một lúc lâu, trước khi Tristan bước tới gần hơn. Anh giữ lấy mặt trong đầu gối của Eden, ép cậu mở rộng đùi hơn, mắt dán chặt vào thứ đang ở giữa hai chân.

Sự xấu hổ khiến gáy của Eden nóng bừng. Ánh mắt dò xét của anh như đang cọ xát vào làn da mềm mại nơi đó, khiến cậu cảm giác như bị cọ bằng xơ mướp. Cậu cố khép chân lại, nhưng bất lực. Khi không chịu nổi nữa, cậu đưa tay ra định che, nhưng trước khi kịp làm gì, Tristan đã giữ lấy cổ tay cậu lại.

"...Tristan."

Giọng Eden run rẩy, như thể đang chờ đợi phán xét. Từ khi trưởng thành, cậu chưa từng để ai nhìn thấy cơ thể mình trần trụi như thế này. Cảm giác như đang bị đặt lên bàn thí nghiệm để người khác quan sát.

Cuối cùng, Tristan thản nhiên lên tiếng:

"Nhìn kỹ thì..."

"Á..."

"...Trông như đồ chơi nhỉ."

Anh đùa giỡn khi khẽ chạm tay vào phần quy đầu nhạy cảm. Cơ thể Eden cứng đờ, cố nuốt âm thanh bật ra khỏi cổ họng.

"Màu da nhạt hơn nữa."

"Ah, đừng...!"

"Cỡ này thì cũng thuộc loại nhỏ đấy, đúng không?"

Dù Eden cố giãy khỏi, bàn tay của Tristan đã giữ chặt một bên đùi, trong khi tay kia bắt đầu khám phá nơi nhạy cảm. Những ngón tay dài, cứng cáp của anh di chuyển thoăn thoắt như đang nhào nặn đất sét. Eden nghẹn ngào thở gấp, cố đáp lại trong run rẩy:

"Vì... vì của anh to hơn thôi..."

"Thật vậy sao?"

Khóe mắt anh hơi nheo lại như cười.

"Xin lỗi nhé. Có lẽ phải đợi sau khi cậu cương cứng thì mới đánh giá được chính xác."

Như để chứng minh lời mình, tay Tristan bắt đầu chuyển động mềm mại hơn, các ngón tay vuốt ve dương vật của Eden, từ tốn và tỉ mỉ. Chúng chạm vào phần đầu, chà xát rồi bắt đầu mơn trớn toàn bộ chiều dài của nó.

"Hư... Hức, ah..."

"Nếu tôi đoán đúng, với đôi tay như thế này, cậu cũng không tự giải quyết được, đúng không?"

"Haa... Hức..."

"Hay cậu đã có ai đó giúp giải quyết nhu cầu rồi?"

Bàn tay anh đột ngột siết chặt phần gốc, khiến Eden rên lên nghẹn ngào.

"Ư...!"

Cậu cố đẩy vai anh ra, nhưng từng hơi thở gấp gáp vẫn cứ tuôn ra không ngừng.

Tristan chỉ dừng lại khi phần nhạy cảm của cậu dựng đứng, đỏ ửng lên. Anh thu tay về, nhìn nó một lúc lâu rồi lẩm bẩm:

"Thật kỳ lạ."

Nhìn xuống lòng bàn tay mình, anh nheo mắt như đang suy nghĩ gì đó.

"Ư..."

Eden không thể chịu nổi cơn khát bỏng rát ở cổ họng, cậu cố tự đưa tay xuống. Nhưng trước khi đầu ngón tay cong cong ấy chạm vào nơi nhạy cảm, bàn tay của Tristan đã hạ xuống ngăn lại.

"Không được chạm vào, phải kiên nhẫn chứ. Tôi vẫn đang quan sát mà."

Từ bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay, cậu cảm nhận được sức mạnh rõ rệt.

"…Bao lâu nữa..."

Cơ thể cậu run lên từng hồi. Sự khao khát khiến miệng cậu khô khốc, còn trái tim thì đập thình thịch trong lồng ngực. Phần nhạy cảm, vốn vừa nóng rực vừa lạnh giá, như thể nhớ rõ từng cử chỉ trước đó của anh.

Cậu không biết liệu việc kiên nhẫn đến mức này là chuyện đương nhiên, hay chỉ do bản thân mình thiếu kiên nhẫn. Eden nhìn anh, qua đôi mắt đang mờ đi vì mồ hôi.

"Anh Locke..."

"Cậu muốn xuất sao?"

Người đàn ông cúi xuống, gần như chạm vào đỉnh phần nhạy cảm của cậu, và hỏi với giọng nói dịu dàng nhưng đầy mê hoặc.

Eden vô thức nhấc hông lên, như thể bị quyến rũ. Nhưng trước khi chạm đến được, Tristan đã rút tay lại, rồi bật cười thành tiếng.

"Cậu thiếu kiên nhẫn hơn tôi nghĩ đấy."

"…Hức..."

"Được rồi."

Tristan hạ bàn tay xuống, nhẹ nhàng nắm lấy cái đó của Eden. Ngón tay rắn chắc của anh khẽ siết lấy, vuốt ve vài lần, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để cậu đạt đến đỉnh cao khoái cảm. Trong cơn cực khoái, cơ thể Eden run bần bật, rồi gập người lại.

Lần này, Tristan không ngăn cậu thu mình hay khép chặt chân nữa.

Khi Eden vẫn còn ngẩn ngơ, anh đã quay lại từ phòng tắm. Tristan đưa cho cậu một chiếc khăn ướt, nhưng khi thấy cậu không thể cầm được, anh lắc đầu rồi tự mình dùng khăn lau đi những vệt trên đùi, bụng và phần nhạy cảm của cậu.

Lớp vải mềm mại và mát lạnh chạm vào làn da, khiến cậu khẽ rùng mình. Trong khi Eden vẫn mệt lả, anh đã thu dọn khăn, sau đó với tay tắt công tắc đèn tường.

"Tách."

Đèn trên trần tắt phụt, khiến căn phòng chìm vào bóng tối.

"Ah—"

Cậu giơ tay lên trong vô thức, chạm phải người Tristan. Không nhìn thấy gì trong bóng tối, cậu cảm nhận được bàn tay của anh nắm lấy cổ tay mình và kéo cậu nằm xuống giường.

Tấm lưng chạm vào chăn, và Eden cảm nhận được sự rung chuyển của tấm đệm khi anh trèo lên người mình.

"Tối quá phải không?"

Giọng nói trầm thấp của Tristan vang lên ngay trên đầu cậu.

"Ừm, có chút..."

"Ra vậy."

Nhưng anh không bật đèn lại.

Bóng tối phủ lấy không gian như một tấm màn ướt át.

Đôi bàn tay lớn dễ dàng mở rộng đôi chân của Eden, gập đầu gối lại và chen vào giữa. Bàn tay ấy lướt qua phần nhạy cảm, tìm xuống phía dưới, chạm vào làn da ẩm ướt vì mồ hôi.

"Ưm..."

Cậu nghiến chặt răng.

Tristan rút tay ra sau khi thăm dò đôi chút, rồi có tiếng nắp bật lên. Khi bàn tay quay lại, chúng đã được thoa đầy gel mịn, lạnh như nước.

Anh nhẹ nhàng làm giãn bên trong Eden bằng ngón tay, trước khi rút chúng ra. Sau đó, bàn tay anh giữ lấy đùi cậu, nâng cơ thể lên, khiến đầu gối của cậu áp sát khuôn mặt và một chân vắt lên vai anh.

"Cậu có thể nâng hông lên cao hơn chút không?"

"…Vâng..."

"Thả lỏng ra. Đúng rồi."

Eden cắn răng chịu đựng cơn đau nhói nơi thắt lưng. Anh cảm nhận được thứ gì đó cứng và nóng  chạm vào bên dưới mình.


Bản dịch do Rờ Translation Team thực hiện:
Trans: Bé Điệu   -   Beta: Mèo

Bình Luận (17)
Like Fanpage để ủng hộ cbunu.com và cập nhật các thông tin mới nhất về các bộ truyện nhé.